Một bài thơ thay cho những lời muốn nói về những khoảnh khắc với gia đình FIBE, với thầy cô, với những người bạn, với những kí ức khó phai...
Có cánh én vút bay ngang cửa,
Mới ngỡ ngàng, nhìn ánh dương trôi!
Còn nhớ không cô bạn thân?
Ngày đầu bước chân đến giảng đường
NTC, khu giảng đường đầy nắng
Bạn hỏi tôi mình cùng lớp à!
Còn nhớ không anh bạn cùng lớp?
Tiếng cổ vũ rộn ràng của bè bạn
Hai tiếng cố lên cất lên trong ánh nắng
Mừng niềm vui chiến thắng của lớp mình.
Còn nhớ chứ, những người bạn thân mến?
Những ngày bên nhau đêm lửa trại
Tiếng ca hát rộn vang, bùng rực cháy
Ánh lửa vàng, rực rỡ màu sinh viên.
Còn nhớ chứ, là FIBE tôi đấy!
Nơi đấy, nơi giảng đường tôi học
Trên bục giảng, thầy nhìn trò giảng giải
Anh sinh viên, thắc mắc gãi đầu
Cô nữ sinh mỉm cười tranh luận
Ngôn ngữ kinh tế cất tiếng thật vui tươi.
Còn nhớ chứ, sẽ còn nhớ chứ!
Những ngày vui, kỷ niệm chất đầy
Những bài giảng, bài học giờ tranh luận
Tiếng cười vui, tiếng hát, tiếng lòng.
Còn nhớ chứ, sẽ còn nhớ chứ!
Nhớ nơi ấy, FIBE tôi học
Thời sinh viên, một thời tuổi trẻ
Nhìn ánh dương trôi, và hẹn lòng!