Ô cửa sổ vuông vuông
Mênh mông một khoảng trời xanh biếc
Soi dáng mây chiều bay mải miết
Đón nắng ban mai rơi ngập ngừng
Ô cửa em bên kia
Ô cửa anh bên đây
Xa nhau một khoảng sân nho nhỏ
Chỉ cần một câu hát khẽ
Cũng đủ âm thanh lan tận cả bên này
Bên khung cửa xinh em đứng lặng thơ ngây
Mái tóc bay bay mơn man làn gió thổi
Mái tóc đen em vừa mới gội
Thoang thoảng hương thơm quyện mãi mái tóc dài
Chùm sáng vui bừng dậy nơi đây
Em tinh nghịch soi chiếc gương nhỏ bé
Đốm sáng mảnh mai gửi bao điều mới mẻ
Làm cái cớ vô tình để anh biết em
Đêm dần buông, trăng lướt nhẹ êm đềm
Anh lại đứng bên khung cửa nhỏ
Lại dội về bao nhiêu nổi nhớ
Thấp thoáng bên kia bóng hình em
Khung cửa nhỏ trở nên thân quen
Bỗng cô đơn khi không còn em đứng đó
Để bên này anh buồn không mở cửa
Miên man một nỗi nhớ xa vời
Ngày mai, ngày mai anh phải xa em rồi
Khung cửa nhỏ chơ vơ đứng đợi
Xin gửi lại những gì chưa nói vội
Thành kỷ niệm cuộc đời anh luôn ở bên em!
(Kỷ niệm ngày ra trường, tháng 7/1979 )